Lúc ấy hắn vẫn chỉ là một quan nhỏ không mấy tên tuổi ở kinh thành. Sau chuyện này, hắn đột nhiên được bổ nhiệm làm Tri phủ Khánh Châu.
Đây là năm thứ ba Hạ Tri phủ đến Khánh Châu phủ phải không? Phú thương gãi gãi đầu, hình như những quan lại đều hai năm một lần khảo sát đánh giá. Nếu năm nay thuận lợi, sang năm Hạ Tri phủ hẳn là muốn thăng chức về kinh.
Rốt cuộc phu nhân của hắn là con gái của Trần Quốc công, những quan viên được phái ra ngoài làm quan địa phương vốn dĩ chỉ là để mạ vàng thôi.
Nhưng hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, rất khó không khiến người ta nghĩ ngợi lung tung.
Triệu Đại Sơn cũng đang nghe, bất quá anh chỉ là một gã nông dân quê mùa không có kiến thức gì, ngay cả cái tên Túc Dương phủ kia anh cũng chưa từng nghe nói, càng đừng nói đến giọng nói của người Túc Dương phủ là gì. Bất quá sáng nay hai gã hán tử xông vào sân nhà anh quả thực lớn lên không giống người Khánh Châu phủ họ lắm. Sự khác biệt về địa vực và thói quen ăn uống rất dễ dàng phân biệt được.
Ngũ quan của bọn chúng thô cuồng, vóc dáng cường tráng, tay không cũng có thể nhấc bổng một người đàn ông trưởng thành gầy yếu. Đây có lẽ cũng là một trong những nguyên nhân khiến dân thường không dám phản kháng. Chỉ có những người sống không nổi mới trở thành dân lưu vong, loại người này không sợ chết, chuyện gì cũng dám làm. Còn họ có vợ có con, cha mẹ già yếu khỏe mạnh ở nhà, thực sự không dám liều mạng với bọn chúng, đánh cược không nổi.
Bất quá chuyện này sao lại liên quan đến thiên tai?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play