Cửa y quán chất đống rất nhiều dược liệu được đào ra từ đống đổ nát, một người đàn ông cao lớn nửa nằm trên giường gỗ đang gắt gao nhìn chằm chằm bọn họ.
Triệu Đại Sơn và những người khác coi như không thấy, lo đi theo sau tiểu nhị, thấy hắn quen thuộc lấy thuốc giữa đống dược liệu, tay cầm chiếc cân tiểu ly, gần như một bốc một chuẩn, không hề thêm bớt, vừa nhìn đã biết là người bốc thuốc lâu năm.
Mấy người trong lòng không khỏi phấn chấn, lúc này chỉ cần thấy “sư phụ già”, trong lòng liền thêm phần hy vọng và chờ mong.
Họ không những mua thuốc trị vết thương do xà nhà đè, nghe nói là thuốc hoạt huyết hóa ứ, còn mua thuốc cảm, thuốc hạ sốt…… Có thể nghĩ đến đều muốn mua, càng nhiều càng tốt.
Lúc này không ai keo kiệt tiền bạc, chỉ cầu tiểu ca hào phóng, đặc biệt là thuốc cảm, chỉ sợ không đủ, họ mang theo tất cả tiền bạc gom góp được của người trong thôn.
Tình hình hiện tại là nhà cửa trong thôn đều sập hết rồi, trước kia còn nói nhà tranh tứ phía lọt gió, hiện giờ đến cái nhà tranh che mưa chắn gió cũng không còn. Thời tiết mùa đông khắc nghiệt, người lớn còn đỡ, bọn trẻ con chắc chắn không chịu được, ốm bệnh là điều tất yếu.
Họ gặp may, gặp được tiểu nhị tốt bụng, không quan tâm đối phương có phải gà mờ hay không, chỉ cần ăn không chết người, đó chính là mạng lớn của mọi người.
Nếu ăn chết, đó là số phận, trách ai được.
Sau chuyện dược liệu bị dân chúng cướp, mấy tiểu nhị trong lòng đều có tính toán, trước mắt mới là ngày đầu tiên địa long trở mình, đã có dân chúng bất chấp luật pháp cướp bóc giữa đường, càng về sau, trấn trên sợ là càng loạn. Lâm đại phu bất hạnh qua đời, người khỏe mạnh duy nhất còn sống hiện giờ cũng không có khả năng bảo vệ y quán và họ, dựa vào mấy người họ muốn giữ được dược liệu chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT