Chuyện đau đầu nhất khi ở gần chân núi chính là chồn đào hang.
Nhà họ Triệu ở ngay dưới núi, cho dù kho thóc có khóa chặt bao nhiêu, chỉ cần lơ là một chút là hôm sau đã có một cái hang to tướng ở góc tường.
Không chỉ chồn, mà chuột, rắn, kiến, đủ loại sâu bọ trong núi đều kéo về nhà. Nói thật, nếu muốn xây kho lúa thì tốt nhất phải dựng xa núi một chút, có tường dày vách sắt còn chống được người, chứ mấy con vật trong núi thì khó mà ngăn nổi. Chuột có thể đào đất, chồn có thể cắn phá, cách mấy cũng tìm được đường phá hoại lương thực, khiến người ta không cách nào đề phòng hết.
Triệu Tiểu Bảo nói “chui lỗ chó” cũng không phải nói đùa. Chân núi này nuôi chó là chuyện bình thường, có khi còn có cả mèo để bắt chuột. Người đề phòng kẻ xấu, mèo bắt chuột, chó giữ nhà — đâu ra đấy.
Kho thóc đầy lúa, nuôi thêm con chó vừa giữ được của, vừa đuổi được thú rừng. Chó khôn, mũi thính, chỉ nghe tiếng động lạ là sủa inh ỏi, kẻ trộm còn chưa kịp mò tới đã sợ chạy mất.
Đêm đen như mực, hai cha con một lớn một nhỏ lén lút men theo bức tường tìm đường.
“Cha, thật sự có lỗ chó! Con nghe thấy tiếng Tiểu Hắc sủa rồi!”. Tiểu Bảo thì thầm, mắt không chớp, đi rón rén như đang chơi trốn tìm với đám bạn trong thôn, cẩn thận tránh dẫm phải cành khô lá rụng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT