Buổi chiều, khi rời khỏi nhà họ Phương, Phương Thừa Quân và Kiều Sương đã tiễn họ ra tận bãi đỗ xe.
Lúc Phương Trì khởi động xe, Kiều Sương đứng bên ghế phụ, cúi xuống nhìn Lâm Hiểu qua cửa kính xe vừa hạ xuống, dịu dàng dặn dò: "Khi nào rảnh thì về nhà chơi nhé."
Lâm Hiểu khẽ cười, gật đầu: "Dạ, nhất định ạ."
Phương Trì nhướng mày, cười như không cười, xen ngang một câu: "Vậy con cũng đi chung chứ?"
Kiều Sương liếc xéo anh một cái, còn Phương Thừa Quân lạnh giọng nói: "Đấy gọi là ăn ké."
Phương Trì cười khẽ, không nói thêm gì nữa.
Xe lăn bánh rời khỏi khu biệt thự, chạy về hướng trung tâm thành phố theo đường cũ, Lâm Hiểu tựa lưng vào ghế, cảm nhận cơn gió thu mát lành lướt qua gò má, trong đầu vẫn vương vấn những khoảnh khắc khi tiếp xúc với ba mẹ Phương Trì, sau một lúc, cậu không kìm được mà khe khẽ thở dài: "Chú và dì thật sự rất tốt… Cả hai đều nhã nhặn, điềm đạm, tính cách cũng hiền hòa nữa…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT