Mặc dù biết chỉ là lời trêu đùa của đội trưởng Phương, nhưng Lâm Hiểu vẫn không khỏi đỏ mặt.
Khúc hát ru, một trong những "thần khí" ru ngủ.
Chỉ là, anh đừng coi em như trẻ con được không?
Bởi vì dù gì... cũng sắp ngủ chung nữa rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Hiểu lén đưa tay lên, ấn vào trái tim đang bắt đầu đập loạn nhịp của mình, thầm tự nhủ: "Kiềm chế, kiềm chế, kiềm chế! Lâm Hiểu, mày phải kiềm chế!"
Lâm Hiểu được Phương Trì dẫn đi vào nhà, vừa vào trong cậu theo bản năng muốn đi về phía phòng khách quen thuộc ở tầng một, nhưng vừa đến cửa, Phương Trì lại không dừng bước, nắm tay cậu, rẽ ngoặt, đi thẳng đến cầu thang xoắn ốc bằng gỗ.
Lâm Hiểu rất nhạy cảm với khoảng cách và phương hướng, cậu dừng lại ở cửa cầu thang, nghi ngờ hỏi: "Đi đâu vậy anh?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT