Cơ thể gầy gò mềm mại của Lâm Hiểu rúc vào lòng Phương Trì, đội trưởng Phương thuận thế ôm cậu vào lòng, giọng nói không vững, lòng nghĩ một đằng mà miệng nói một nẻo: "Không phải có hai cái chăn sao, em chui vào đây làm gì?"
Lâm Hiểu khẽ cười, giọng điệu cũng mềm mại, còn mang theo chút đắc ý khó nhận ra: "Chiêu che mắt, lợi hại không?"
Phương Trì: "..."
Lợi hại chết người.
Đội trưởng Phương tối nay có thể nói là đã trải nghiệm đủ mọi thăng trầm của cuộc sống, lên lên xuống xuống... lên lên lên lên lên, cảm thấy mình đã được tôi luyện thành thép. Anh thở dài, bất lực nói: "Ngoan, tự đi ngủ được không?"
Lâm Hiểu dựa vào ngực anh một cách thỏa mãn, lẩm bẩm: "Không đi, em quen ngủ như vậy rồi."
Phương Trì: "... Không phải, em như vậy, anh hơi không quen."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play