Sáng hôm sau, thứ đánh thức Phương Trì không phải là tia nắng ban mai rực rỡ, mà là tiếng mở cửa đột ngột.
Phương Trì nhíu mày, vẫn nhắm mắt. Tiềm thức mách bảo anh rằng đó là Tiểu Du đến đón. Để tiện, anh đã đưa cho cậu trợ lý một chiếc chìa khóa dự phòng từ lâu, nên khi nghe thấy tiếng động ở cửa, anh không vội dậy.
Mắt nhắm nghiền, anh đưa tay mò mẫm bên cạnh, định tìm điện thoại, nhưng đầu ngón tay khựng lại, bởi vì anh đã chạm vào một thứ gì đó mềm mại, ấm áp.
Vẻ mặt uể oải thường thấy mỗi sáng sớm của Phương Trì biến mất, anh mở mắt ra, quay đầu nhìn, rồi sững sờ.
Lâm Hiểu đang nằm cạnh anh, chiếc chăn mỏng đắp ngang hông cả hai. Cậu hướng mặt về phía anh, gần trong gang tấc, vẻ mặt an yên, ngủ say sưa.
Mẹ kiếp ——
Câu chửi thề vang lên trong đầu Phương Trì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play