Từ Lai Đệ ở bệnh viện chăm sóc Từ Chiêu Đệ đến tận trưa, lúc này mới tranh thủ giờ cơm trưa quay về nhà.
Về đến nơi, không ngờ lại thấy cha mẹ chồng và chồng cô hiếm hoi cùng nhau bày một bàn đồ ăn lớn, ngồi chỉnh tề chờ cô.
Vừa thấy cô về, bà mẹ chồng vốn đang ngồi trước bàn cơm liền nhiệt tình đứng bật dậy đón cô: “Aiya, Lai Đệ, rốt cuộc con cũng về rồi, mọi người chờ con lâu lắm rồi đó.”
Vừa nói vừa kéo tay cô dẫn đến trước bàn ăn: “Mẹ biết con thích ăn món canh hầm, nên cố ý nấu nồi xương hầm cho con bồi bổ. Con ở chỗ em gái tất bật như vậy, chắc giờ đói rồi đúng không? Mau mau lại đây ngồi xuống, mấy người bọn mẹ đều đợi con để cùng ăn đấy!”
Từ Lai Đệ liếc nhìn bà lão rõ ràng mới sáng nay còn giận dữ la mắng, giờ lại có thể “bỏ qua hết hiềm khích” mà đứng cười toe toét trước mặt cô, trong lòng không khỏi dâng lên một cảm giác vừa phức tạp vừa có chút mỉa mai: “Mẹ, mẹ không cần phải gượng ép bản thân đóng vai mẹ chồng hiền từ trước mặt con đâu.”
Bà cụ như thể trong một thoáng đã thu lại hết nanh vuốt, cười đến sáng rỡ, mang theo một kiểu lấy lòng lộ liễu: “Lai Đệ, con lại nói bậy gì thế? Con ở nhà chúng ta một ngày thì vẫn là con dâu của mẹ, mẹ đối xử tốt với con không phải lẽ thường sao, con đừng đề phòng như vậy nữa.”
Bà kéo Từ Lai Đệ đến sát bên bàn, ấn vai cô ngồi xuống cạnh Tiền Hạo, tiếp tục cười nói: “Lúc con đi rồi, mẹ và mọi người đều đã suy nghĩ lại. Mẹ biết trước đây đối với con chưa đủ quan tâm. Nhưng ai mà chẳng từng phạm sai lầm, con cũng nên cho mẹ một cơ hội sửa chữa, nếu không thì…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT