Ngày mới vừa lên chưa bao lâu, phương đông chỉ vừa nhợt nhạt ánh sáng, cả thành phố vẫn chưa hoàn toàn tỉnh dậy khỏi giấc ngủ đêm dài.
Diệp Trường Sinh và Hạ Cửu Trọng đang đứng ở cửa phòng bệnh, nói chuyện nhỏ giọng với nhau. Bất chợt, từ hành lang phía xa truyền đến tiếng bước chân dồn dập. Hắn liếc nhìn người bên cạnh một cái, hai người ngừng trò chuyện, hơi ngẩng đầu, hướng về phía phát ra âm thanh ồn ào ấy.
Tiếng bước chân càng lúc càng gần, chẳng mấy chốc, một đôi vợ chồng trung niên đã sải bước tiến lại gần chỗ họ.
Vừa đến cửa, hai người lập tức hỏi: “Mẹ tôi tỉnh chưa?”
Diệp Trường Sinh không trả lời ngay.
Ánh mắt hắn đảo qua mặt hai người một lượt, rồi như thể khẽ cười, không trả lời trực tiếp mà lại vòng vo chuyển đề tài: “Tinh thần của Dương nữ sĩ và Dương tiên sinh xem ra không được tốt lắm, đêm qua là lo cho Trương lão thái thái nên không nghỉ ngơi được sao?”
Nghe đến “đêm qua”, như bị gợi lại điều gì, sắc mặt hai người lập tức trầm xuống. Họ liếc nhìn nhau, vẻ mặt trở nên khó tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT