Hai người kết thúc kỳ nghỉ ở tỉnh T, vừa về tới thành phố X không đầy hai ngày thì đã đến rằm tháng Giêng.
Trời còn tờ mờ sáng, Diệp Trường Sinh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo khỏi cơn mơ thì bên ngoài đã bắt đầu vang lên từng tràng pháo bùm bùm. Hắn theo phản xạ rúc đầu vào trong chăn, né về phía Hạ Cửu Trọng, cố gắng chịu đựng từng đợt pháo nổ ngoài kia, buồn ngủ thế nào cũng bị làm cho tỉnh sạch.
Hơi không cam lòng mà mở mắt, hắn thò đầu khỏi chăn, liếc mắt nhìn về phía cửa sổ, rồi thở dài làu bàu: “Tết Âm lịch đốt pháo kiểu này đúng thật là làm loạn dân chúng mà.”
Hạ Cửu Trọng đương nhiên đã dậy từ sớm, nửa ngồi dậy, nhéo nhéo mặt Diệp Trường Sinh rồi lơ đãng nói: “Giờ còn nơi nào không đốt pháo nữa sao?”
“Có chứ?” Diệp Trường Sinh ngẫm nghĩ một chút, ngẩng đầu nhìn anh, “Mấy năm nay nơi nơi đều đề cao việc bảo vệ môi trường, tôi nhớ có vài nơi bắt đầu cấm đốt pháo rồi.”
Hạ Cửu Trọng hơi nhướng mày: “Ngươi cũng có thể trông mong một chút, biết đâu sang năm nơi này cũng chẳng còn mấy tiếng pháo nổ.”
Nghe xong, Diệp Trường Sinh lập tức nhăn mặt nói: “Thế thì chẳng còn mùi Tết nữa! Tết Âm lịch đặc sắc nhất chẳng phải là phải đốt pháo à!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT