Edit Ngọc Trúc
Trải qua cả ngày chạy ngược chạy xuôi, Diệp Trường Sinh mệt đến rã rời. Đêm đó hắn vùi mình xuống giường ngủ say như chết, gần như không mộng mị, một mạch ngủ thẳng tới lúc mặt trời đã lên cao.
Từ cơn mê man mơ màng tỉnh lại, hắn chậm rãi mở mắt. Ngoài cửa sổ, ánh nắng hơi chói mắt nghiêng nghiêng rọi vào, khiến hắn hơi cau mày, mang theo vài phần khó chịu.
Hắn kéo chăn trùm qua đầu, cả người co lại trong ổ chăn thêm một lát. Tới khi đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, hắn mới dụi mắt, xốc chăn ngồi dậy.
Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo khoác đen đang nửa tựa vào khung cửa sổ, vẻ mặt hờ hững nhìn ra ngoài.
Cửa sổ khép hờ, gió lạnh mang theo hơi nước từ hồ thổi vào, làm rèm cửa khẽ lay động, che khuất hơn nửa khuôn mặt hắn. Từ góc nhìn của Diệp Trường Sinh, khuôn mặt người kia sau lớp rèm in hoa mờ ảo đến mức không thể nhìn rõ.
Hắn ngắm người kia một lúc lâu, nhớ lại gương mặt xinh đẹp nửa che bởi đàn tỳ bà của Hạ Cửu Trọng. Sau một hồi cảm thấy hài lòng, hắn hơi nghiêng đầu, hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play