Edit Ngọc Trúc
Thành phố X đến A thị mỗi ngày chỉ có hai chuyến xe buýt, Diệp Trường Sinh nhìn hai tấm vé được đặt cạnh nhau, giá cao đến bốn con số, cảm thấy dạ dày mình bỗng nhiên đau nhói.
Hắn nghiêng đầu liếc qua người bên cạnh Hạ Cửu Trọng đã thay áo sơ mi và quần dài, tiện thể còn biến tròng mắt thành màu đen. Ngoại trừ việc tuấn mỹ đến có phần quá đáng, nhìn hắn cũng không khác gì người thường. Diệp Trường Sinh đau khổ, sâu xa mở miệng nói: “Nếu anh chịu để tôi triệu hoán, hai chúng ta vốn dĩ có thể tiết kiệm một tấm vé rồi.”
Hạ Cửu Trọng liếc hắn một cái, khóe môi cong lên cười mà như không cười: “Ngươi vừa nói gì, bản tôn nghe không rõ.”
Diệp Trường Sinh thở dài thật sâu, ngoan ngoãn đặt hành lý vào khoang chứa, dẫn Hạ Cửu Trọng lên xe buýt.
Vốn dĩ, nếu tỉnh táo về tiền bạc và thời gian, bọn họ nên đến ga tàu bắt chuyến cao tốc sớm nhất để đi A thị. Nhưng mãi đến lúc chuẩn bị ra cửa, Diệp Trường Sinh mới sực nhớ người bên cạnh hắn – một kẻ bị triệu hoán trái phép từ dị thế – căn bản không có giấy tờ thân phận hợp pháp. Hai người hối hả đến bến xe, loay hoay mãi mới mua được hai vé cho chuyến xe cuối cùng trong ngày đến A thị.
“Xe buýt sẽ đi chậm một chút, nếu anh không định tu luyện trong lúc này, có thể dựa vào vai tôi ngủ một lát.” Diệp Trường Sinh tự giác nhường chỗ gần cửa sổ cho Hạ Cửu Trọng, còn mình thì ngồi bên ngoài. Hắn lôi ra từ balô một túi đồ ăn vặt, lắc lắc trước mặt Hạ Cửu Trọng, “Muốn ăn không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play