Gương mặt Kỷ An Ninh rạng rỡ với nụ cười tươi tắn.
“Văn Dụ, anh đúng là đồ lưu manh!” Cô nói.
Văn Dụ sững người. Chẳng lẽ Kỷ An Ninh đọc được suy nghĩ trong đầu anh? Biết anh vừa rồi toàn nghĩ mấy chuyện linh tinh?
Anh nhìn kỹ cô, phát hiện ánh mắt cô trong veo, sáng rõ, không hề mang chút mờ ám nào. Chỉ đơn thuần là đang trần thuật một sự thật.
Điều đó khiến anh có phần khó hiểu.
Kỷ An Ninh như vừa trút được gánh nặng ngàn cân, cả người trở nên nhẹ nhõm. Nét cười vẫn còn vương trên mặt, khuôn mặt bừng sáng. Cô nói:
“Tôi vẫn là câu nói cũ. Tôi chỉ muốn làm bạn với anh thôi. Chuyện kia vốn không thể cưỡng cầu, anh không muốn thì thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play