Vốn định chỉ lặng lẽ suy nghĩ lại về Kỷ An Ninh, không hiểu sao tim Văn Dụ bỗng nhói lên một cái. Trong lúc đầu óc còn chưa kịp nghĩ cho rõ ràng, cơ thể đã tự động bước tới, nhanh chóng tiến lại gần, nắm lấy cánh tay mảnh mai của Kỷ An Ninh.
Bàn tay anh như chiếc kìm thép, giữ chặt lấy cánh tay cô, vững vàng đỡ lấy thân hình đang loạng choạng.
Văn Dụ cầm lấy túi đồ ăn từ tay cô, liếc mắt nhìn một cái. Gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, đến cả môi cũng trắng bệch, trán thì lấm tấm mồ hôi mịn. Không phải vì trời nóng mà là mồ hôi lạnh do bị hoảng sợ bất ngờ.
"Không sao chứ?" Văn Dụ hỏi.
Kỷ An Ninh ngẩng đầu nhìn gương mặt anh, cảm nhận được sự vững chãi trong cánh tay đang đỡ mình. Những nỗi sợ vừa dâng lên như mây đen cuồn cuộn lập tức tan biến. Ánh sáng rọi tới, bóng tối cũng biến mất theo.
Cô khẽ thở ra một hơi, sắc mặt khôi phục được đôi chút, giọng nhẹ nhàng: “Không sao, chỉ là bị hoảng một chút thôi.”
Chỉ là hoảng sợ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT