Kỷ An Ninh nói: “Không cần đâu, chỉ có bốn trạm thôi, tôi bắt xe buýt qua là được rồi.”
Nếu Văn Dụ dễ dàng để người ta đi như thế, thì đã chẳng phải là Văn Dụ nữa. Anh nói: “Chuyến này anh tiện đường lắm, em đứng đây đợi nửa tiếng cũng chưa chắc có xe.”
Kỷ An Ninh đáp: “Tôi phải về nhà hâm cơm cho bà ngoại. Phiền lắm, anh cứ về đi, không cần lo cho tôi.”
Văn Dụ hất cằm về phía con đường đối diện: “Không phải gần nhà em sao? Không sao, anh chờ.”
Kỷ An Ninh biết tính anh, một khi đã muốn làm gì thì cô căn bản không ngăn nổi. Cô trầm ngâm một lúc rồi nói: “Vậy anh cứ chờ đi.”
Nói xong, cô vòng ra phía sau xe anh, đi sang bên kia đường.
Văn Dụ nở nụ cười, bóp tắt điếu thuốc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play