Chu Vệ Liên tỉnh giấc.
Nàng mở mắt, nhìn kiếp này, lại xuất thần nghĩ về những chuyện trong mộng——thế mà lại mơ thấy Mạt Phục, Mạt Phục nói xin lỗi nàng. Chu Vệ Liên thậm chí còn nghe được câu nói cuối cùng, rằng kiếp sau sẽ đến trả lại cho nàng mũi tên còn thiếu.
Kiếp sau, là chỉ kiếp này sao? Kiếp này, nàng ở bên bờ sông Lạc, đã bắn một mũi tên về phía Mạt Phục.
Ánh nắng mờ ảo, nghiêng mình chiếu vào cửa sổ, rọi lên gương mặt mềm mại của Chu Vệ Liên, rọi lên cả đôi tay bị khóa bạc siết chặt.
Suốt một đêm, cổ tay nàng đều bị khóa chung với hắn. Giấc ngủ này làm tay nàng tê cứng, Chu Vệ Liên khẽ cựa quậy, người bên cạnh lập tức mở mắt. Hắn chống nửa người trên dậy, vô cùng cảnh giác nhìn chằm chằm nàng: “Ngươi muốn trốn đi sao?”
“...”
Chu Vệ Liên gần như không nói nên lời: “Ta muốn trốn đi sao? Ngươi điên rồi à, thế này làm sao mà trốn được? Ngươi ngủ một đêm tay không bị tê sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play