Chu Vệ Liên cùng Lâm phu nhân bị người ta áp giải, giam vào một gian phòng.
Căn phòng này vốn dùng để chứa đồ tạp vật, hiện tại đã được dọn trống, cửa sổ bên hông đều dùng ván gỗ đóng đinh, kín không kẽ hở. Trong phòng toàn là bụi bặm, Lâm phu nhân không khỏi ho khan dữ dội, Chu Vệ Liên vội vỗ lưng mẫu thân, đỡ bà đến một chiếc ghế nhỏ ngồi xuống.
“Miên Miên, Miên Miên, vậy phải làm sao bây giờ!” Lâm phu nhân bất lực lau nước mắt. Bà nghĩ sai rồi, hai vợ chồng đều nghĩ sai rồi, Dương gia muốn tạo phản, mẹ con các bà rơi vào tay Dương gia, phỏng chừng sống không được bao lâu.
Chu Vệ Liên lặng lẽ vỗ lưng mẫu thân, bảo bà đừng sợ: “Ít nhất Phủ Viễn hầu còn chưa động thủ giết người, chúng ta có thể cầm cự được một lúc hay một lúc. Trước khi ra cửa cha đã nói sẽ về sớm, chúng ta lâu không về, ông ấy nhất định sẽ phát hiện manh mối. Mẹ, mẹ đừng sợ, chúng ta chờ cha tới.”
Lâm phu nhân khóc lóc nói: “Hắn bắt chúng ta, chính là muốn uy hiếp cha con.”
Lúc Lâm phu nhân đang nghẹn ngào, ngoài phòng lại có tiếng bước chân hỗn loạn. Chỉ chốc lát sau, không ít nữ quyến lần lượt bị áp giải vào, ai nấy đều hoảng hốt. Trong đó có cả dì và biểu tỷ của Chu Vệ Liên.
Nhà họ Lâm đến dự tiệc, là chủ mẫu Tiết thị cùng Lục nương. Các nàng bị vệ binh xô đẩy vào nhà, Lâm Lục nương hung hăng mắng: “Các ngươi thế mà lại mưu phản! Lão già họ Dương không biết xấu hổ, ta xem mộ phần các ngươi cỏ mọc cao bao nhiêu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT