Vinh thị đoán không ra, đành chờ Chu Vệ Liên tự nói. Kẻ nào dám dùng tà thuật ám hại tiểu thư nhà bà, cứ theo tính khí của lão gia phu nhân, mặc kệ hắn là con nhà thế gia nào, cũng phải lột của hắn một lớp da!
“Tiểu thư, là ai vậy ạ? Tiểu thư...” Bà vú sốt ruột thúc giục, Chu Vệ Liên rất đỗi khó xử.
Vốn dĩ nàng chỉ cần nói ra là được, dù sao cũng chỉ là một giấc mơ, cha mẹ biết chuyện sẽ đến chùa tìm cao nhân giải mộng.
Chu Vệ Liên tuy không tin vào mấy vị gọi là “cao nhân” đó, nhưng cũng không phải không le lói một tia hy vọng, biết đâu “cao nhân” thật sự có cách giải trừ, khiến nàng không còn gặp ác mộng nữa?
Nhưng cha mẹ lại quá xem trọng chuyện ác mộng của nàng, thậm chí còn cho rằng đây là “bệnh”.
Lúc trước, ác mộng của nàng còn chưa rõ ràng lắm, chỉ là một bóng hình mơ hồ, không thấy rõ mặt người đàn ông.
Cổ tay nàng bị một bàn tay thon dài nắm chặt, người đó mặc áo gấm đen viền vàng, ngón cái đeo nhẫn ban chỉ ngọc xanh, ngón giữa đeo một chiếc nhẫn bạc khắc hoa văn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play