Chu Kỳ sốt ruột: “Cô dám!”
“Tôi có gì mà không dám?” Tô Vãn uể oải dựa vào cạnh cửa: “Để tôi nghĩ xem còn gì có thể nói nữa, à! Anh bắt tôi mặc đồ của cô ấy, dùng giọng điệu của cô ấy để nói chuyện, còn uy hiếp tôi không được nói với cô ấy những việc anh đã làm.”
“Anh nói xem, tôi nói ra ngay bây giờ được không?”
Chu Kỳ không ngờ Tô Vãn khi nói lời sắc sảo lại lợi hại đến vậy!
Anh ta đột nhiên nhận ra, Tô Vãn bây giờ thật sự không còn sợ anh ta, sắc mặt Chu Kỳ đen như đáy nồi: “Tô Vãn, bây giờ Hoắc Hi đang có hứng thú với cô, nhưng cô đảm bảo được anh ta sẽ hứng thú được bao lâu? Cô tưởng anh ta thật sự sẽ luôn bảo vệ cô chắc? Tôi muốn xem cô sau khi mất hết chỗ dựa thì sẽ thành dạng gì.”
“Dạng gì ư? Được ăn ngon, uống ngon, chơi vui vẻ, chắc hẳn sẽ càng xinh đẹp hơn?” Tô Vãn hoàn toàn không để lời Chu Kỳ nói trong lòng.
Mấy câu thoại đe dọa của tổng tài thật quá nghèo nàn, đúng là quá hạn hẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT