【Trời ạ! Nghe nói minh tinh điện ảnh đang nổi Tô Vãn không chỉ là tiểu tam mà còn bị fan cuồng tạt axit làm hủy dung!】
【Chậc! Tiểu tam đáng bị đánh! Trước kia còn ra vẻ là ngôi sao lớn ở phim trường, giờ hủy dung rồi cũng tốt, đừng ra ngoài dọa người nữa!】
【Kẻ ác gặp báo ứng! Trời xanh có mắt! Cô ta thật ghê tởm, làm nhiều chuyện xấu như vậy, đáng đời!】
【Tùy tiện đánh mắng nhân viên, không quan tâm cha mẹ ruột sống c.h.ế.t ra sao, còn cướp bạn trai của bạn thân, thật độc ác!】
【Cho dù đẹp đến mấy cũng đã bị hủy dung rồi, loại người như thế nên cút khỏi giới giải trí đi!】
【Cô ta cũng đâu muốn cút, chẳng qua là với khuôn mặt đó, còn dám ở lại hay sao? Đừng làm người ta ghê tởm đến mức nôn mửa!】
Ngoài trời nắng chang chang, nhưng căn phòng Tô Vãn đang ở lại tối đen như mực. Nhìn kỹ mới thấy toàn bộ ánh sáng đã bị lớp rèm dày cộp cản hết.
Cô cuộn mình dưới đất, thân thể gầy yếu như con thú nhỏ hấp hối, trong tay nắm chặt chiếc điện thoại, trên màn hình toàn là lời chửi rủa của cư dân mạng.
Răng cắn chặt môi dưới đến bật máu.
Chỉ nhìn thân hình, đầu nhỏ người cao, đúng chuẩn tỷ lệ cơ thể lý tưởng, gương mặt nhỏ tinh xảo, đường nét hoàn mỹ, chỉ riêng đường viền khuôn mặt thôi cũng đủ là một đại mỹ nhân không thể nghi ngờ. Nhưng chỉ có cô mới biết mình của hiện tại trông đáng sợ đến mức nào.
Làn da mềm mịn năm nào đã biến mất, trên mặt đầy những vết sẹo lồi lõm, ngay cả giọng nói cũng trở nên khàn khàn khó nghe.
Ong ong ong——
Lông mi Tô Vãn run nhẹ, thấy tên hiện trên màn hình liền bấm nghe.
“Chúng ta chia tay đi, tôi không thể tiếp tục ở bên cô được nữa.” Giọng người đàn ông lạnh nhạt ngạo mạn, mang theo cao cao tại thượng.
Tô Vãn cười nhạo một tiếng, vậy mà cô vẫn còn ôm chút hy vọng với người đàn ông đã tổn thương mình này.
“Lâm Thịnh, tôi đúng là đánh giá anh quá cao rồi, ngoại tình sau lưng tôi còn dám đổ lỗi lên đầu tôi, đừng tưởng tôi không biết ai là người hại tôi ra nông nỗi này. Anh tưởng như vậy là có thể đánh gục tôi ư? Không đời nào! Tôi, Tô Vãn tuyệt đối không chịu thua.”
Nói xong, cô ném mạnh điện thoại xuống đất.
Đôi mắt từng rực rỡ ánh sáng lúc này cũng đã đỏ hoe.
Hiện tại cô chỉ còn biết mạnh miệng, rơi vào tình cảnh này là do bản thân nhìn người không rõ, nhưng biết làm sao đây? Ra ngoài thì có khi sẽ dọa c.h.ế.t người ta. Cô đưa tay sờ lên mặt mình, cảm giác tuyệt vọng lan ra khắp thân thể.
[Đinh! Phát hiện ký chủ phù hợp với mục tiêu nhiệm vụ, hệ thống công chúa bỏ trốn khởi động, đang tiến hành trói buộc…]
[Trói buộc thành công!]
Tô Vãn giật mình, cứ tưởng mình sinh ảo giác, nhưng giọng nói trong đầu lại vang lên—
[Ký chủ! Có muốn khôi phục dung mạo không? Muốn có một cuộc đời khác không? Muốn trở lại đỉnh cao, vả mặt tra nam, ngược tra nữ không?]
[Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ xuyên nhanh tới các thế giới, chữa khỏi cho đại phản diện mắc bệnh! Là có thể rơi được đạo cụ quan trọng, nghịch thiên cải mệnh, sống lại một lần nữa!]
[Vậy nên, cô có muốn dục hỏa trùng sinh không?]
Tô Vãn cười khẽ bằng giọng nói khàn đặc, thật tốt.
Đôi mắt cô lấp lánh như ánh sao, trong khoảnh khắc đó, dường như bóng dáng thiên hậu từng rực rỡ trên sân khấu đang dần hiện lên trong cô.
“Muốn, sao có thể không muốn?”
*
Câu lạc bộ Phù Ngạn.
Tô Vãn mở mắt ra giữa một đám âm thanh ồn ào hỗn loạn, căn phòng VIP lộng lẫy đến chói mắt khiến cô phải nheo mắt lại, ký ức của nguyên chủ lập tức ùa về, lời dặn dò liên miên của hệ thống trước khi xuyên qua cũng vang vọng trong đầu—
[Sở hữu hệ thống công chúa bỏ trốn, ký chủ sẽ được tặng kỹ năng chữa lành tiêu chuẩn công chúa, chỉ cần chạm vào phản diện là có thể chữa lành bệnh tật trên người hắn, nhưng hệ thống nhắc nhở: phản diện không dễ tiếp cận, thời gian đụng chạm để chữa trị có dài có ngắn, phương pháp cũng khác nhau.]
[Sau khi xuyên vào thế giới nhỏ, cô sẽ có thân phận ngẫu nhiên, không thể OOC, còn lại thì tùy ký chủ phát huy, tiến độ chữa lành sẽ mở ngẫu nhiên, cố lên nhé ký chủ!]
“Vãn Vãn, vẫn là cậu biết chơi, mấy anh trai ở đây ai nấy trông cũng ngon lành quá.” Giọng nữ ríu rít bên tai khiến Tô Vãn lập tức tỉnh táo.
Cô cảm thấy cổ tay đang được xoa bóp rất thoải mái, cúi mắt nhìn thì thấy một cậu thiếu niên có mặt mày non nớt đang ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh, nhẹ nhàng xoa bóp cổ tay cô.
Bên cạnh còn có một trai đẹp mặc áo khoác đen đang bóp vai cho cô.
Một thanh niên ôn nhu đẹp trai mỉm cười đưa ly champagne tới trước môi cô: “Đại tiểu thư, thử vị nho đỏ Bailey mới này xem sao, tôi đoán cô nhất định sẽ thích.”
Tô Vãn ngẩng đầu liếc qua một lượt, không ai phát hiện, trong phòng VIP rộng lớn có ba thiên kim nhà giàu, bao gồm cả cô, ngoài ra còn có hơn chục mỹ nam với các phong cách khác nhau.
Đây là thế giới 《Thiên kim thật được cả nhà cưng chiều》? Xem ra thật không may, nhân vật cô xuyên vào là thiên kim giả chiếm tổ tu hú Tô Vãn trùng tên trùng họ với cô.
Dựa theo cốt truyện, thời điểm cô xuyên vào chính là lúc thiên kim giả đang cùng lũ bạn xấu hưởng thụ cảnh mỹ nam phục vụ trong câu lạc bộ, giữa chừng chơi trò chơi sự thật hay mạo hiểm, thiên kim giả thua và chọn mạo hiểm, bị bạn bè xúi giục đi hôn người đàn ông đầu tiên bước vào câu lạc bộ.
Đúng lúc ấy, người đàn ông đó lại chính là Lục Tây Từ, đại phản diện mặt lạnh nổi tiếng của nhà họ Lục ở thành phố Lan, cũng là người cô cần chữa trị.
Thiên kim giả ngang ngược, tưởng Lục đại phản diện là trai bao mới của câu lạc bộ, mở miệng châm chọc, bảo anh ta tự giác qua đây, kết quả bị anh làm nhục ngay tại chỗ, ném ra khỏi câu lạc bộ, trở thành trò cười của giới thượng lưu.
Tô Vãn khẽ nhếch môi, có chút khó nhằn, nhưng cô chưa từng sợ thử thách.
Nói đến thân phận cô xuyên vào là đại tiểu thư như thế nào ư?
Bướng bỉnh, độc ác đanh đá, thích làm trò?
Ồ? Chính là kiểu thích gây chuyện? Tô ảnh hậu đây không hề sợ.
Nghĩ vậy, cô có phần khó chịu rút tay khỏi tay thiếu niên, giọng nói mang theo sự kiêu ngạo: “Không biết nặng nhẹ, đi lấy cho tôi cái gương.”
Sau đó, cô cầm ly champagne từ tay thanh niên kia, nhấp một ngụm, nhíu mày: “Không đủ gas, hậu vị quá ngọt, còn lẫn hai mùi khác nhau, đây là thứ cậu nói tôi sẽ thích sao?”
Thanh niên dịu dàng cầm ly champagne khẽ run tay, mắt hiện lên sự sợ hãi: “Tô, Tô tiểu thư, đây là loại mới năm nay, tôi tự ý đổi vị cô hay dùng, là, là lỗi của tôi!”
“Biết mình sai thì đừng tự ý quyết định, nghe rõ chưa?”
Thanh niên run rẩy gật đầu lia lịa, Tô Vãn là khách vip cấp cao của câu lạc bộ, nhìn ngoài thì yêu kiều tinh xảo, nhưng thực chất lại nóng nảy, trước kia anh ta chỉ làm đổ một chút rượu lên giày của cô, liền bị tát đến choáng váng, còn bị ép uống hết một chai rượu mạnh mới được tha.
Anh ta càng nghĩ càng sợ, cho rằng lần này cô lại sắp nghĩ ra cách tra tấn anh.
“Được rồi, đi đổi ly khác đi.” Tô Vãn nói, thấy anh còn đứng ngẩn ra tại chỗ, liền hờ hững nói tiếp, “Sao thế? Không đi nổi à?”
“Dạ, dạ dạ! Tôi đi ngay!” Dù không hiểu vì sao hôm nay cô lại dễ nói chuyện như vậy, nhưng anh vẫn vội vã chạy đi.
“Vãn Vãn, hôm nay cậu đúng là biết thương hoa tiếc ngọc.” Giọng nữ khi nãy lại vang lên, Tô Vãn ngẩng đầu, thì ra là bạn thân của nguyên chủ, Liễu Tương.
“Tôi không muốn làm bẩn chỗ này, phí thời gian của tôi.” Tô Vãn đáp.
“Tô, Tô tiểu thư, gương của cô đây.”
Trong lòng Tô Vãn khẽ động, ngoài mặt vẫn bình tĩnh nhận lấy, hít sâu một hơi rồi mở gương ra soi.
Trong gương là khuôn mặt trắng mịn, không chút tì vết của thiếu nữ. Tô Vãn run tay sờ sờ, khóe môi cong lên, sau đó tùy tiện đặt gương xuống.
Ánh mắt cô lóe lên vẻ gian xảo, đứng dậy đẩy hết đám mỹ nam đang làm phiền nhiệm vụ của mình ra—
“Chán quá, tụi mình chơi trò sự thật hay mạo hiểm đi.”