Tô Vãn đảo mắt, cố ý nói: “Sao vậy? Anh Hoắc?”
Hoắc Hi thở dốc, trên mặt còn mang chút ửng đỏ kỳ lạ, thấy cô nhìn sang, yết hầu không tự chủ được mà trượt lên xuống.
Anh khàn giọng, lộ ra chút nghẹn ngào: “Xin lỗi... có hơi... thoát vai.”
Tô Vãn giả vờ ngây thơ chống tay ngồi dậy từ trên giường.
Cô chống hai tay ra sau, khi ngẩng đầu thì ánh mắt như mèo, khẽ cười một tiếng: “Anh Hoắc cũng thoát vai sao? Xem ra đúng là không thích cảnh thân mật?”
Vì hai tay chống sau nên lớp áo khoác mỏng như tơ trên người cô trượt khỏi tay, chiếc váy ngủ đen ôm sát tôn lên đường cong quyến rũ, ánh mắt ngây thơ pha chút mị hoặc khiến Hoắc Hi nhất thời không phân rõ cô là vô tình hay cố ý.
“Ừm... có chút.” Hoắc Hi thấy nóng ran cả người, nhìn dáng vẻ hiện tại của Tô Vãn lại càng thấy ngứa ngáy trong lòng, anh hơi cúi người xuống để cô không nhìn thấy sự lúng túng của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play