Tô Vãn hơi sững người, có chút không tự nhiên rút tay khỏi tay Hoắc Hi. “Chỉ hơi sưng một chút thôi.” Cô nói. Rồi nhìn Hoắc Hi: “Nhưng lần này thật sự cảm ơn anh, em cũng không ngờ anh ta lại làm vậy.”
Hoắc Hi cảm thấy tay mình đột nhiên trống không, có chút muốn tiếp tục nắm lấy tay Tô Vãn, nhưng vẫn miễn cưỡng kiềm chế bản thân.
“Chuyện nhỏ thôi.” Anh nói. 
“Giờ chúng ta về đoàn phim chứ?”
“Trước tiên đến bệnh viện đã,” Hoắc Hi nhìn thấy chỗ sưng đỏ trên tay cô thì thấy chướng mắt, anh hoàn toàn không muốn làn da mịn màng ấy bị tổn thương chút nào: “Xem tay em rồi mới về.”
Sau đó liền đưa Tô Vãn đến một bệnh viện tư, Hoắc Hi tận mắt nhìn bác sĩ kê thuốc bôi ngoài da mới yên tâm.
Tô Vãn cảm thấy thói quen này của Hoắc Hi thật không tốt. Chỉ là sưng đỏ, mặc kệ nó thì lát cũng sẽ hết. Người này đối với những thứ có thể chạm vào đã đạt đến mức độ ám ảnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play