Tô Vãn thấy cô ấy ngây người, giọng dịu dàng, tiếp tục hỏi: “50 vạn, đủ không?”
"Đủ rồi! Đủ rồi! Đủ rồi!" Tiểu Văn hoàn hồn, liên tục gật đầu, dường như không thể tin nổi Tô Vãn trước nay đối xử tệ bạc với mình lại chủ động nhắc đến chuyện cho mượn tiền: “Chị Tô, thật sao? Chị thật sự bằng lòng cho em mượn tiền sao?”
Tiền đối với Tô Vãn, đúng là chỉ là một con số.
Không, không đúng, ở thế giới này, tiền với cô không quá quan trọng, còn ở thế giới của chính mình, cô lại khá coi trọng tiền bạc.
Tiểu Văn vẫn còn chưa dám tin, cả người chìm trong trạng thái ngơ ngác.
Tô Vãn lấy điện thoại ra, nghĩ một lát rồi nhớ ra chuyển khoản trên điện thoại hình như có hạn mức, nên trực tiếp lấy từ trong túi ra một tấm thẻ.
Đây là thẻ mà Chu Kỳ trước đó đã đưa cho cô, mỗi tháng cố định có 50 vạn gọi là “phí thế thân”. Nguyên chủ là người tiêu tiền hoang phí, mỗi lần tiền vừa chuyển khoản là tiêu sạch, lần này lại trùng hợp, lúc cô xuyên tới thì tiền vừa mới được chuyển mà chưa dùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT