Lúc mười giờ tối, Lục Tây Từ vẫn chưa về nhà.
Tô Vãn không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ, thường ngày nếu Lục Tây Từ không về, quản gia đều sẽ chủ động báo lại hành trình cho cô, hôm nay lại khác mọi lần, quản gia không đến, Lục Tây Từ cũng không nhắn tin hay gọi điện.
Nhưng không báo thì không báo, vốn dĩ cô cũng không phải kiểu người thích can thiệp chuyện của người khác.
Tuy cô không để tâm, nhưng Phúc Bá lại có phần để ý, sau bữa tối không đợi được cuộc gọi của Lục Tây Từ, ông đích thân thay người hầu bưng một đĩa trái cây đặt lên bàn trà trước mặt Tô Vãn đang co ro trên sofa chăm chú nghiên cứu phim truyền hình ở thế giới này, rồi nói: “Tô tiểu thư, Lục tiên sinh giờ này vẫn chưa có tin tức gì, chi bằng cô thử gọi hỏi xem?”
“Anh ấy là người lớn, về nhà trễ cũng đâu phải chuyện gì to tát?” Tô Vãn thờ ơ nói, thực ra trong lòng hơi thấy phiền.
Phúc Bá mỉm cười nhìn cô, nói: “Có lần Lục tiên sinh về muộn, kết quả trên đường về suýt chút nữa gặp phải đám bắt cóc...”
Thấy quản gia diễn bộ dáng khổ sở, Tô Vãn tuy cảm thấy không cần thiết, nhưng vẫn quyết định chiều theo tâm nguyện của người già.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT