Lâm Noãn Noãn lau nước mắt, giấu đi toàn bộ sự ghen ghét trong mắt, nở một nụ cười tái nhợt, ánh mắt nhìn Lục Tây Từ như một con thú nhỏ bị thương, cực dễ khơi gợi lòng thương xót của đàn ông, như một con nai con bị kinh hãi, yếu ớt nói: “Lục tổng, xin, xin lỗi.”
Lục Tây Từ không nhìn cô ta, mà cúi đầu nhìn Tô Vãn: “Thật sự cứ đi như thế?”
Tô Vãn thấy chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, trong lòng cũng cảm thấy không cần thiết phải ở lại đây nữa, cô cũng không muốn nhìn thấy vẻ mặt tủi thân của Lâm Noãn Noãn, như thể cô ta vô tội lắm vậy.
Nhưng cô cũng không muốn dựa vào việc Lục Tây Từ có mặt mà tuỳ tiện bắt nạt Lâm Noãn Noãn, thế thì cô còn là loại người gì nữa?
Nói đi cũng phải nói lại, nguyên chủ thực sự đã chiếm thân phận của cô ta suốt bao năm.
Cô liếc nhìn Tống Lâm đang căng thẳng, rồi kéo tay áo Lục Tây Từ, nói: “Sao nào, anh thật sự muốn em ở đây tìm người yêu mới à?”
Sắc mặt Lục Tây Từ tối sầm lại, vốn định cảnh cáo cô vài câu, nhưng thấy rõ vẻ mệt mỏi trên gương mặt cô, lại nhịn xuống cơn giận, chỉ kéo tay cô: “Được, vậy thì về thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play