Củ Cải Nhỏ lặng lẽ thì thầm: “Ân, chột dạ thế nào lại không tính là hư đâu?”
Doãn Thu Phong chắc là đã tự coi gương mặt mình như có lớp giáp, bị Củ Cải Nhỏ chọc ghẹo cũng không lộ ra chút gì khác thường.
Ngược lại, còn rất đường hoàng.
“Đã nói ngươi lúc bận thì đừng mang cơm cho ta rồi.” Cậu mặt không đổi sắc, đáy mắt lại ánh lên ý cười, “Ta cũng là người trưởng thành, chẳng lẽ còn có thể để mình đói lả?”
Vừa rồi cậu mới đưa qua nhiều động thực vật như vậy, Lê Nghiên làm sao còn rút được thời gian tới ngồi ăn với cậu?
Rõ ràng sẽ bị chậm trễ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT