◎ Ba tháng là có thể thu hoạch ◎
Sở Dật tuy ngạo mạn nhưng khi nhìn thấy Doãn Thu Phong thì lại cực kỳ vui vẻ.
“Doãn lão bản? Hôm nay ngươi mặc bộ y phục này không tồi a, làm một bộ giống thế cho bổn quận vương đi.” Ngữ khí nghe thì tùy tiện, nhưng người thông minh đều nghe ra được sự thân thiết trong lời nói.
Doãn Thu Phong thấy buồn cười — người này hai mấy tuổi rồi mà cứ như một đứa nhỏ vậy. Thôi thì cũng chỉ là một bộ Hán phục, cùng lắm mấy trăm đồng tiền mà thôi.
Huống chi, Sở Dật còn là “cá” mà cậu câu được kia.
Sở Dật đi tới, “Vừa khéo gặp được, Doãn lão bản đi ăn trưa với bổn quận vương đi.”
“Quận vương gia, xin ngài giữ chút lễ nghi. Hôm nay Doãn huynh là khách của ta.” Trần Lăng Tiêu lên tiếng, giọng ôn hòa mà kiên quyết.
Một người là mời ăn, một người là kéo đi ăn — lập tức cao thấp thấy rõ.
Sở Dật vốn không ưa nổi loại người quy củ kiểu thế gia công tử như Trần Lăng Tiêu, bèn nhướn mày: “Bổn vương muốn bàn một vụ đại sinh ý với Doãn lão bản. Muốn kiếm tiền không, Doãn lão bản?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT