Ngay khoảnh khắc bị đẩy vào phòng, đầu óc Khương Kiến Nguyệt trống rỗng.
Khi được Thẩm Lục Di đỡ vai để đứng vững lại, cô nhìn căn phòng trước mặt, đôi mắt bất giác trợn to.
Tàn tạ, dơ bẩn, hỗn loạn... những từ vốn chẳng thể dùng để miêu tả một biệt thự sang trọng như Di Châu Quán, vậy mà lúc này lại hiện lên rõ ràng trong căn phòng này.
Cửa sổ như sắp rơi xuống, rèm cửa rách nát, chiếc giường sắt han gỉ, tường bong tróc loang lổ, đầy những hình vẽ nguệch ngoạc kỳ quái, trông tưởng trẻ con nhưng lại khiến sống lưng người ta lạnh toát.
Không ai có thể tưởng tượng nổi trong Di Châu Quán lại tồn tại một nơi như thế này, u tối, ẩm ướt, như thể mãi mãi không bao giờ thấy được ánh sáng.
Khương Kiến Nguyệt sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.
“Xem ra, hắn thật sự chưa từng dẫn em đến đây. Tôi cứ tưởng hắn đã nói với em rồi… Có vẻ tôi đã nghĩ nhiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play