Mãi cho đến khi trở về phòng trong khách sạn, bị những chuyện xảy ra trước đó làm cho mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, Khương Kiến Nguyệt cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng:
“Sư huynh, là em nhờ Khương Tấn đi tìm anh đấy. Lần sau anh có thể đừng như vậy nữa được không? Em biết có thể tâm trạng anh đang không tốt, nhưng vừa rồi trên xe anh nói chuyện với người ta kiểu đó… thật sự khiến em rất khó xử.”
“Anh nói chuyện kiểu đó thì sao chứ! Anh chẳng phải chỉ hỏi—”
Lâu Cố Bắc vừa định mở miệng cãi, nhưng khi thấy dáng vẻ mỏi mệt của cô gái, hắn lập tức im bặt.
Xót xa và áy náy gần như cùng lúc tràn ngập trong lòng hắn, Lâu Cố Bắc đương nhiên không quên dáng vẻ vừa nãy của Khương Kiến Nguyệt, đứng giữa hắn và Khương Tấn để làm dịu tình hình.
Dù hắn có bất mãn với người kia đến mấy, thì lúc này cũng chỉ có thể lầm bầm ủ rũ đáp: “Anh biết rồi…”
Thấy hắn không nổi nóng nữa, Khương Kiến Nguyệt mới tạm thở phào, rồi cô đứng dậy, định rời khỏi phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play