Khương Tấn thật sự rất sợ mình sẽ bật cười thành tiếng.
Nhưng may mà cuối cùng hắn vẫn cố nhịn được.
Theo lý mà nói, hắn vốn chẳng có bao nhiêu sự đồng cảm, cũng sẽ không để tâm xem trong hoàn cảnh nào thì nên có biểu cảm ra sao. Dù gì từ trước đến nay cũng chỉ có người khác nhìn sắc mặt hắn mà sống, chứ đâu đến lượt hắn phải để ý đến tâm tình của ai.
Chỉ là giờ khác rồi.
Hắn sợ nếu mình bật cười, Khương Kiến Nguyệt sẽ mất hứng, không phát huy được hết sức, mắng không đã miệng, thậm chí còn quay sang thấy hắn chướng mắt rồi mắng luôn cả hắn—thì đúng là mất cả chì lẫn chài.
Cho nên hắn phải nhịn, gắng sức mà nhịn, nhịn không mở miệng châm chọc Tịch Phùng Việt thêm câu nào, nhịn không đổ thêm dầu vào lửa.
Mà Tịch Phùng Việt thì hoàn toàn chết lặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT