"Không vội, khoảng tám giờ họ sẽ đến kiểm tra phòng bệnh, anh muốn tự tay đưa bộ mười hai con giáp này cho cô ấy."

"Xì, không vội mà anh cứ xem đồng hồ suốt, anh họ, bây giờ em ra ngoài xem xem họ kiểm tra đến phòng nào rồi."

Dương Vĩ vừa ra khỏi phòng bệnh đã thấy một nhóm bác sĩ đi ra từ phòng bệnh số một, vội vàng chạy về phòng. "Anh họ, đến rồi! Họ đến rồi!"

Cố Yến An vội vàng chỉnh lại tóc tai, mỉm cười nhìn chiếc giỏ hoa nhỏ trên tủ đầu giường.

Chủ nhiệm Tần dẫn theo mấy bác sĩ trong văn phòng bước vào phòng bệnh số hai, họ vây quanh giường bệnh của Cố Yến An, hỏi anh hôm nay cảm thấy thế nào.

Cố Yến An nhìn chằm chằm vào Lam Mạt đang đứng sau chủ nhiệm Tần, ánh mắt sâu thẳm.

Hôm nay cô đổi kiểu tóc mới sao? Sao lại đáng yêu, xinh đẹp như vậy chứ!

Mái tóc mỏng, hơi xoăn nhẹ nhàng, che đi vầng trán trơn bóng, hàng lông mày lá liễu thanh tú, đôi mắt long lanh, làn da trắng nõn, gương mặt ửng hồng...

Phải làm sao đây? Càng gặp cô, anh càng thấy say đắm, càng lún sâu không thể tự thoát ra được.

Chủ nhiệm Tần nhìn Cố Yến An đang ngẩn người, lại cười hỏi: "Đồng chí Tiểu Cố, chúng tôi đang hỏi cậu hôm nay cảm thấy thế nào? Sao cậu không nói gì? Vết thương của cậu còn đau không, có ngứa không?"

Dương Vĩ vỗ vào người Cố Yến An: "Anh họ, bác sĩ đang hỏi tình hình của anh kìa!"

Cố Yến An hoàn hồn: "Hả? Tôi khỏe lắm, mọi thứ đều tốt... Vết thương cũng không đau, chỉ hơi ngứa thôi."

"Được rồi, chiều nay tôi sẽ bảo bác sĩ Lam đến kiểm tra lại cho cậu, nếu vết thương lành tốt thì chiều mai có thể cắt chỉ xuất viện."

"Chủ nhiệm Tần, ông chắc chắn không để tôi nằm viện thêm vài ngày sao?"

"Sau khi cắt chỉ, nếu cậu rảnh thì một tuần sau đến tái khám nhé."

Nói xong, chủ nhiệm Tần lại cùng các bác sĩ khác hỏi thăm tình hình của bệnh nhân ở giường số hai và số ba.

Họ vừa kiểm tra xong, chuẩn bước ra khỏi phòng bệnh số hai, Cố Yến An nhanh chóng nhảy xuống giường, chống nạng, cầm chiếc giỏ hoa nhỏ trên tủ đầu giường đưa cho Lam Mạt đang đi cuối cùng.

"Bác sĩ Lam, bộ mười hai con giáp cô muốn, tôi đã đan xong rồi!"

Lam Mạt giật mình, không ngờ cô chỉ nói đùa mà tên ngốc này lại thật sự đan đủ bộ mười hai con giáp.

Phụ nữ đúng là loài động vật dễ cảm động, chỉ vài cọng cỏ mà đã khiến cô cảm động rồi, nhưng bây giờ cô thật sự phải cầm giỏ cỏ này đi kiểm tra phòng bệnh sao?

Lam Mạt nói lí nhí: "Cảm ơn anh, nhưng bây giờ tôi còn phải kiểm tra phòng bệnh..."

Lúc này, chủ nhiệm Tần đã ra đến cửa, quay đầu lại nhìn Lam Mạt và Cố Yến An, cười nói: "Đồng chí Tiểu Lam, cô cứ về văn phòng trước đi!"

Ông quay sang nói với bác sĩ Đặng bên cạnh: "Bác sĩ Đặng, anh xem chúng ta như mấy ông già cổ hủ vậy, ngay cả dỗ dành vợ cũng không biết, xem ra chúng ta phải học hỏi người trẻ tuổi rồi!"

Bác sĩ Đặng liên tục gật đầu: "Vâng vâng vâng, hôm nay về nhà, tôi sẽ xoa bóp cho vợ tôi, để cô ấy thư giãn."

Chủ nhiệm Tần dừng bước, cười nói: "Hì hì, xoa bóp sao? Anh có muốn nắn xương cho vợ luôn không? Tôi nói này, bác sĩ Đặng, anh không thể làm gì lãng mạn hơn cho vợ sao?"

"Lãng mạn sao? Chẳng lẽ ông muốn tôi ra đường hái một bó hoa cúc dại về nhà sao? Ý tưởng này cũng được đấy, hoa cúc dại khô rồi còn có thể pha trà uống, thanh nhiệt, giải độc..."

"Hì hì... Hái một bó hoa cúc dại về nhà sao? Anh cứ xới một bát cơm, cắm ba nén nhang trước mặt vợ anh luôn cho rồi, tiễn vợ anh "đi" luôn đi, đỡ phải để bà ấy kẹp chết ruồi nhà anh."

"Hahaha... Đi thôi, đi kiểm tra phòng bệnh tiếp theo!"

Cố Yến An trong phòng bệnh nở nụ cười gian xảo, chủ nhiệm Tần này cũng thú vị đấy, nhờ ông ấy làm mai mối quả nhiên không sai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play