Lam Mạt kiểm tra phòng bệnh xong, khám cho Cố Yến An, đang định quay về văn phòng thì Dương Vĩ đột nhiên hỏi: "Bác sĩ Lam, hai chú chó nhỏ làm từ hoa cỏ đuôi chó mà anh họ tôi đặt trên bàn cô có đẹp không? Một lớn một nhỏ, một đực một cái, giống như..."

Dương Vĩ thầm bổ sung trong lòng: Giống như anh họ tôi và cô vậy. Lam Mạt cười hỏi ngược lại: "Giống như cái gì? Một đực một cái chẳng phải là "cặp đôi chó" sao?"

Cố Yến An lúc này mới sực tỉnh, hỏng rồi, biết trước cô sẽ giải thích như vậy, anh đã không đan hai chú chó nhỏ.

Nhưng hoa cỏ đuôi chó này là do em họ hái, "cái nồi" này phải "đổ" cho cậu ta rồi

Anh chỉ vào Dương Vĩ, cười gượng gạo: "Bác sĩ Lam, em họ tôi tuổi Tuất, người mà cậu ấy xem mắt cũng tuổi Tuất, cậu ấy lại không biết đan hoa cỏ đuôi chó, nên tôi đã thử đan cho cậu ấy hai chú chó nhỏ..."

Dương Vĩ suýt chút nữa thì bị oan chết, cậu ta tuổi nào? Cậu ta rõ ràng tuổi Thân! Còn người xem mắt nữa chứ, vất vả lắm mới để ý đến một cô gái, cuối cùng lại bị anh họ "nẫng tay trên", bây giờ còn nói vậy...

Hoa cỏ đuôi chó này đúng là do cậu ta hái, tất cả những chuyện này cậu ta làm vì ai chứ?

Dương Vĩ định lên tiếng minh oan, nhưng Cố Yến An trừng mắt, cậu ta lập tức im bặt.

"Bác sĩ Lam, anh họ tôi nói đúng đấy, hai chú chó nhỏ đó là tôi nhờ anh họ đan, anh họ nói bác sĩ Lam cũng có thể thích, nên đã tặng cả hoa cho cô."

Đan tiếp đi, hai người cứ việc "chém gió" tiếp đi!

Lam Mạt mỉm cười nói: "Nếu hai người đã khéo tay như vậy, hay là ngày mai hai người đan tiếp đi, đan đủ bộ mười hai con giáp nhé!"

Lam Mạt cười rồi quay người ra khỏi phòng bệnh, Cố Yến An này đúng là "cao tay" thật, đáng thương cho Dương Vĩ, xem ra thật sự không phải là đối thủ của người anh họ này.

"Anh họ, ý của bác sĩ Lam là gì vậy? Em không biết đan mười hai con giáp!"

"Không cần em đan, anh đan, bây giờ em đi hái thêm hoa cỏ đuôi chó về đây, nhớ làm sạch sẽ, đừng làm bẩn phòng bệnh."

"Anh họ, anh thật sự định đan đủ bộ mười hai con giáp sao?"

Hiếm khi bác sĩ Lam yêu cầu anh làm gì đó, dù có khó khăn đến mấy, anh cũng phải cố gắng hoàn thành, đã "để mắt" đến cô rồi thì phải nghiêm túc thực hiện từng lời dặn dò của cô ấy.

"Nói nhảm, đâu phải bảo em đan, em cứ hái thêm hoa cỏ đuôi chó về đây. Đợi anh xuất viện, anh sẽ mời em đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm."

"Anh họ, anh sẽ mời em ăn thịt kho tàu sao? Sườn xào chua ngọt cũng được, sườn chua ngọt cũng ngon..."

"Biết rồi, em cứ làm theo lời anh nói, đến lúc đó anh sẽ chiêu đãi em ba món mặn một món canh, mau đi đi!"

Nhanh chóng đan xong bộ mười hai con giáp để sớm "cưa đổ" được bác sĩ Lam.

Muốn theo đuổi vợ, không bỏ chút công sức nào thì sao được? Anh là quân nhân xuất thân từ chiến trường, nói được làm được! Anh không muốn làm "người khổng lồ ngôn từ, chú lùn hành động".

Cả ngày hôm đó, Lam Mạt thử mãi mà không vào được không gian, cô cứ tưởng nâng cấp căn nhà gỗ nhỏ phải mất mấy ngày.

Kết quả đến tám giờ rưỡi tối, trong đầu bỗng nhiên vang lên một tiếng "ting".

Lam Mạt biết đây là báo hiệu đã nâng cấp thành công rồi, bây giờ phải làm sao đây? Bộ quần áo cô đang may còn chưa xong!

Lam Mạt cố tình ngáp dài nói: "Chị dâu, chị xem, đường may của em bị lệch rồi, hai cái tay áo còn lại phiền chị may giúp em với nhaaa?"

"Mạt Mạt, em buồn ngủ rồi à? Vậy em về phòng nghỉ ngơi đi, phần còn lại cứ để đó, ngày mai em may tiếp. Chị thấy lần đầu tiên em may vá mà đã làm được như vậy là rất tốt rồi. Đường may không bị lệch đâu, chắc chắn là do em mệt quá, hoa mắt nên nhìn nhầm thôi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play