Hứa Du Du cau mày. Rõ ràng Chính phủ đã công bố kế hoạch tiếp nhận người nhiễm bệnh nhưng trong mắt công chúng vẫn không được chấp nhận. Cô vừa định lên tiếng phản bác thì tài xế đã dứt khoát mở cửa xe.
“Các người cũng đều là một lũ như nhau cả thôi! Kẻ sống với xác sống thì cũng chẳng khác gì chúng! Sau này xã hội có loạn thì cũng là tại các người!” Nói xong, tài xế lập tức quay đầu đi, không thèm nhìn họ thêm lần nào nữa.
Lửa giận bùng lên trong lòng Hứa Du Du, cô lập tức lấy thiết bị thông minh ra đánh một sao, rồi kéo Bách Trạch xuống xe.
Bách Trạch có phần lúng túng nhìn cô: “Tuy anh là xác sống... nhưng chưa từng cắn người, cũng chưa từng ăn thịt người.”
Hứa Du Du khựng lại, ánh mắt lóe lên chút xúc động: “Bách Trạch, anh...”
Cô hỏi: “Sau khi các anh hồi phục ý thức, có... có ký ức lúc bị nhiễm không?”
Bách Trạch mím môi, vẻ mặt có chút căng thẳng: “Đa số đều có ký ức nhưng cũng có người bị mất trí nhớ một phần. Nhưng anh nhớ rất rõ... anh thực sự chưa từng ăn thịt người. Du Du, em đừng sợ anh, có được không em?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play