Hai người im lặng dọn dẹp căn phòng, không khí lập tức trở nên lạnh lẽo. Gió thu nhè nhẹ luồn qua khung cửa sổ, mang theo hương hoa quế thoang thoảng, ánh chiều tà kéo dài bóng của hai người, vừa hay giao nhau ở một điểm kỳ diệu.
[Ting.]
Tiếng chuông cửa vang lên, phá vỡ bầu không khí kỳ lạ này.
“Đồ ăn giao đến rồi, chúc quý khách ngon miệng, xin hãy dùng khi còn nóng.” Nhân viên giao hàng cúi nhẹ người, hai tay nâng túi thức ăn đưa tới.
Hứa Du Du nhận lấy, mỉm cười cảm ơn, rửa tay xong thì bày thức ăn lên bàn, sau đó lấy từ ngăn đông ra một túi máu.
Bách Trạch nhìn hai phần đồ ăn hoàn toàn khác nhau, ánh mắt thoáng trầm xuống, trong lòng có chút khó chịu. Anh thật sự không muốn uống máu ngay trước mặt Hứa Du Du.
Hứa Du Du nhìn Bách Trạch đứng bất động một bên, khẽ thở dài. Có một số cảm xúc cô không thể thực sự đồng cảm nhưng cô hiểu rõ sự khó chịu hiện giờ của anh, thậm chí cả việc anh trở thành như thế này cũng có phần trách nhiệm của cô: “Bất kể người ngoài nhìn anh như thế nào nhưng em chỉ muốn nói, trong mắt em, anh vẫn như xưa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT