Khi Thương Tòng Châu quay lại chỗ ngồi, anh thấy Thư Ngâm cúi đầu lau nước mắt.
Nửa khuôn mặt cô chìm trong bóng tối, như thể đã gột rửa đi nửa đời lạnh nhạt, chỉ còn lại là sự vui mừng sống động. Cô lẩm bẩm: “Sao tự nhiên lại hát cho em nghe vậy?”
“Không phải em nói muốn nghe anh hát sao?”
“Không phải anh nói chỉ là tiện miệng nói thôi sao?”
"Đùa thôi mà, em lại tin thật." Thương Tòng Châu ôm cô, đau lòng lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mắt cô: “Chỉ là hát một bài thôi mà, sao lại khóc rồi? Chỉ là chuyện nhỏ thôi, đâu đến mức cảm động vậy.”
"Em mới không cảm động." Cô cứng miệng, cố giữ nhịp thở ổn định, rất khó nói rõ tâm trạng của mình.
Cảm động ư? Có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play