Buổi tối kết thúc, vì một câu nói của Hoa Ánh Dung: “Con đừng nhìn ba thằng Tiểu Châu nghiêm khắc như vậy mà tưởng là ông ấy một người đàn ông thẳng tính vô vị, nhưng trên thực tế, nhà họ Thương chỉ toàn là những kẻ si tình. Từ khi ông ấy theo đuổi dì đến khi kết hôn, dù đã hơn ba mươi năm nhưng mỗi tháng ông ấy đều viết cho dì một lá thư. Con có muốn xem không?”
Thư Ngâm và Hoa Ánh Dung đến thư phòng trong nhà.
Thư phòng ở tầng hai, có diện tích rất lớn tầm nhìn rộng rãi, dọc theo cửa sổ kính có thể nhìn thấy hồ nước và những hòn non bộ gồ ghề trong sân vườn.
Hoa Ánh Dung vừa lục tìm thư từ, vừa nói chuyện với Thư Ngâm: “Con đừng hiểu lầm nhé, gia đình ba Tiểu Châu đời đời làm quan, thanh liêm chính trực. Với tài lực của gia đình ông ấy thì không thể mua được căn biệt thự này đâu. Căn biệt thự này là của hồi môn mà ba dì tặng dì. Trước đây, dì và Tiểu Châu đều sống trong khu tập thể, sau này Tiểu Châu có năng lực, có thể kiếm được tiền tự thuê kiến trúc sư, sửa sang lại nơi này một lần nữa, dì mới chuyển đến đây sống.”
"Nói ra thì có lẽ khá đáng ghét, dì nghĩ dì là một người vô cùng hạnh phúc nhưng một phần lớn hạnh phúc này, là dựa trên sự may mắn.”
“Không phải ai cũng có được may mắn này, phần lớn mọi người đều sống một cuộc đời rất đỗi bình thường. Tình yêu rồi cũng sẽ phai nhạt theo năm tháng, thời kỳ nồng cháy thì quấn quýt không rời nhưng con xem những cặp vợ chồng ở tuổi dì, còn bao nhiêu người ra ngoài mà vẫn nắm tay nhau đi dạo?”
Thư Ngâm ngẩn ngơ: “Dì và chú, vẫn còn nắm tay đi dạo sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT