Mộng xuân hại người không ít.
Thư Ngâm nhận ra, việc nhà nước cấm cờ bạc, ma túy, mại dâm là có lý do.
Chỉ là mơ một giấc mộng xuân thôi mà cô đã thỉnh thoảng lại nghĩ đến, làm xáo trộn cuộc sống của cô.
"Khụ..." Cô ho một tiếng, ánh mắt lảng tránh, tránh khỏi ánh nhìn nghi hoặc của Thương Tòng Châu, bước ra khỏi thang máy: “Em có nấu cháo với ít đồ ăn nhẹ cho anh, anh vẫn đang bệnh, phải ăn đồ thanh đạm.”
Trong lúc nói chuyện, Thương Tòng Châu đã cúi người, lấy ra một đôi dép từ tủ giày.
Thư Ngâm sững người.
Đó là một đôi dép màu vàng nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play