“Trong cái độ tuổi mười bảy nhạy cảm, tự ti, dễ vỡ của mình thì em nhận ra bản thân đang gánh vác hy vọng của cả gia đình. Còn anh, chỉ cần đứng đó thôi đã là một nguồn sáng chói lọi rồi.”
—《Mười Sáu, Mười Bảy》__
“…Vậy thì phiền anh quá.”
Mãi lâu sau, Thư Ngâm mới lấy lại được giọng nói của mình, khẽ khàng cảm ơn.
Cô cúi đầu, nhìn những hạt mưa bắn nước trên mặt đất.
Lách tách, lách tách, như thể đang đập vào lồng ngực cô, khuấy lên từng lớp sóng gợn.
Chiếc ô đủ lớn, lớn đến mức họ cùng đứng ở dưới ô mà không hề có bất kỳ va chạm hay tiếp xúc nào.
Trong không khí ẩm lạnh, Thư Ngâm dường như ngửi thấy một mùi hương thanh khiết, mát lạnh, tựa như bạc hà mùa hè, lại như tuyết tùng mùa đông. Thế nhưng bây giờ rõ ràng là mùa xuân.
Mấy mét đường ngắn ngủi trôi qua chỉ trong chớp mắt, giữa những hơi thở đan xen.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT