Hạ Hiểu Viễn dựa người vào ghế sô pha vuốt ve Đại Miêu.
Trước kia lúc cho ăn, cậu đã phát hiện Đại Miêu rất nũng nịu, luôn kêu meo meo với cậu, còn dùng thân và cái đuôi dựng đứng cọ vào bắp chân cậu.
Giờ ôm vào lòng, Đại Miêu càng làm nũng hơn, không những cứ gừ gừ mãi, mà còn đứng dậy bò tới bò lui trong lòng cậu, dùng đầu dụi vào cổ cậu, giống hệt một chú cún con thân thiết với chủ.
Hạ Hiểu Viễn bị cọ đến mức cười không ngớt, vuốt ve tấm lưng lông xù của Đại Miêu nói: “Sao mày nũng nịu thế hả, mày điệu quá đi mất.”
“Mày có nhớ mày là mèo đực không đấy?”
“Mèo Maine đực con nào cũng điệu như mày à.”
Lục Sâm cầm cốc nước quay lại, nhẹ nhàng đặt cốc lên bàn trà, duỗi đôi chân dài ngồi xuống cạnh bàn trà, mặt hướng về phía một người một mèo, nhìn Hạ Hiểu Viễn, rồi nhìn Đại Miêu, nói: “Đúng là thích làm nũng thật, hôm nay anh về chẳng làm gì khác, chỉ ôm nó thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT