Lúc Dương Uân từ văn phòng đi ra, Hạ Hiểu Viễn vốn tưởng rằng Dương Uân nhìn thấy Lục Sâm ở đó sẽ bất ngờ, sẽ nói gì đó, không ngờ Dương Uân chẳng thèm phản ứng Lục Sâm, cũng không nói câu nào, đi thẳng luôn.
Dương Uân vừa đi, Hạ Hiểu Viễn không nhịn được quay đầu nhìn Lục Sâm, Lục Sâm vắt chân dựa vào ghế tiếp tục lướt điện thoại, cũng không ngẩng đầu lên nói: “Xem xong rồi?”
“Chưa.” Hạ Hiểu Viễn tiếp tục xem máy tính.
Giữa trưa, Dương Uân đi bộ về, mang theo cơm cho ba người, vẫn không nói gì, chỉ cười tủm tỉm, đưa phần cơm đóng gói chung cho Hạ Hiểu Viễn. Hạ Hiểu Viễn nhận lấy, giúp mở đồ ăn ra.
Lục Sâm đứng dậy, đến gần chỗ làm việc, cùng Hạ Hiểu Viễn mở túi lấy cơm.
Lúc đưa cơm cho Dương Uân vẫn đang cười tủm tỉm bên cạnh, Lục Sâm mới không nhanh không chậm nói một câu: “Xem ra Dương tổng không có tay.”
Hạ Hiểu Viễn đang bận tay nghe vậy liền ngước mắt lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play