Họ ngồi cùng nhau khoảng nửa tiếng mới cùng rời khỏi sân thượng.
Trên đường ra thang máy, hai người nói vài câu chuyện phiếm về công việc bận rộn hay không.
Hạ Hiểu Viễn đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vừa đi vừa ngửa đầu uống nốt chút hồng trà cuối cùng trong cốc, rồi đưa trả lại cốc, nói: “Anh Lục, em trả lại anh cái cốc, cảm ơn hồng trà của anh.”
Lục Sâm lại không đưa tay nhận, ánh mắt lướt từ đôi môi vương chút nước của Hạ Hiểu Viễn sang chiếc cốc trong tay cậu, không nhanh không chậm nói: “Cốc tặng em đấy.”
Hạ Hiểu Viễn: ?
Hạ Hiểu Viễn thầm nghĩ cốc này đâu phải dùng một lần, rửa đi vẫn dùng được mà?
Cậu nói: “Vậy em mang về rửa, lần sau đưa lại cho anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play