Lâm Chiếu Dã ngáp một cái thật dài rồi mới đi đến sân bóng rổ. Trên gương mặt của anh vẫn còn đang dán miếng băng dán cá nhân mà Hạ Kinh Thiền đã cho anh vào ngày hôm qua.
Đừng có nhìn vào cái dáng vẻ uể oải như thể vẫn còn chưa tỉnh ngủ này của anh mà nhầm lẫn nhé. Vừa mới bước vào sân là anh ngay lập tức đã trở nên mạnh mẽ như một con thú vậy. Mấy thành viên trong đội, bao gồm cả Tiêu Ngật, người vốn đã rất dày dặn kinh nghiệm, thì sau khi va chạm với anh cũng đều phải ngã sõng soài xuống đất.
“Tuýt tuýt” “Tuýt tuýt tuýt” “Tuýt tuýt tuýt tuýt tuýt”.
Cái còi đang ở trong miệng của Tiền Đường Khương không ngừng thổi lên những tiếng còi báo hiệu phạm quy.
Trận bóng này đã khiến cho Lâm Chiếu Dã cảm thấy vô cùng tức giận. Anh cảm thấy rằng họ đang cố tình chuyện bé xé ra to.
Anh đã đánh rất nhẹ nhàng rồi, về cơ bản là chẳng hề dùng bao nhiêu lực cả, cũng không hề giở bất kỳ một trò gì hết, không hề động tay động chân một cách thật sự. Vậy thì tại sao lại phạm quy chứ!
Không chỉ có một mình Lâm Chiếu Dã tức giận mà chính các thành viên trong đội lại càng tức giận hơn nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play