“Thật ra lúc ta mới đặt chân đến không gian bí ẩn này thì cũng không hề bình tĩnh và điềm nhiên như bây giờ, mỗi một ngóc ngách mà mà ta tìm thấy chưa từng gặp được một vị đạo hữu nào. Cũng may phu nhân không rời không bỏ, vẫn luôn ở bên cạnh bầu bạn với ta.”
Khi Ngô Xuân Huy nhắc đến đạo lữ của mình thì hai mắt liền sáng lên.
Giọng nói của hắn vô thức trở nên trầm thấp triền miên, nét mặt vốn thanh tú cũng càng trở nên dịu dàng nhu hòa hơn.
Ngô Xuân Huy mỉm cười nói: “Mặc dù nơi này hoang vắng không người, nhưng ta đã có khoảng thời gian tuyệt vời khó quên với nàng ấy... Cũng chính trải nghiệm tuyệt vời này đã khiến nàng ấy mang thai đứa con của chúng tôi.”
Nghe vậy, Ngôn Lạc Nguyệt dừng lại một chút, sau đó chớp mắt liên tục.
Đợi đã, dừng lại! Đừng đút thức ăn cho chó nữa!
Trong ba người họ, một người là người xuất gia, một người là con rùa nhỏ, còn người kia tuy không rõ danh tính nhưng rất có thể là trẻ vị thành niên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play