Chờ Tiêu Tễ đi xa, Triều Lộ liền lặng lẽ vòng trở lại Đào Nguyên Phong, trên con đường mà hắn tất phải đi qua khi lên núi, lưu lại nửa tấm hành tung phù.
Thượng nguyên là cơ hội khó có được, lúc còn trong rừng nàng đã âm thầm tính toán thời gian lên lại Bích Sơn. Nay đã chạm mặt Tiêu Tễ, không bằng chờ hắn rời khỏi Khóa Linh Đài, tốt xấu cũng tránh được tình cảnh xấu hổ như lần trước.
Hành tung phù chia làm hai nửa, một tấm lưu lại trên Đào Nguyên Phong, khi Tiêu Tễ đi qua nơi đó sẽ lập tức mất linh, nàng chỉ cần đợi đến khi nửa còn lại trong tay tiêu tán linh quang, là biết hắn đã rời khỏi.
Triều Lộ dùng tấm phù còn lại gấp thành một con hạc giấy, đặt trên đầu giường, chờ đợi.
Hôm nay tuy đã ngủ đủ nhưng đợi lâu vẫn không khỏi ngáp dài liên tục. Nàng chỉ có thể cố gắng tập trung tinh thần, chăm chú nhìn chằm chằm vào hạc giấy phát ra ánh sáng nhàn nhạt kia.
Không ngờ lần này vừa đợi, lại đợi đến tận nửa đêm.
Ước chừng giờ Tý, Lạc Thanh Gia bên cạnh đã sớm ngủ say, tiếng thở đều đều. Hạc giấy ánh sáng chợt tắt, từ giữa không trung rơi nhẹ xuống mặt đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play