Triều Lộ cúi đầu bước đi trong nỗi lo âu, cho đến khi bất ngờ đụng phải một người trước mặt, nàng mới bừng tỉnh.
Tiêu Tễ đứng đó, khoanh tay nhìn nàng bằng ánh mắt nửa cười nửa không: “Sư muội tìm gì vậy?”
Thấy hắn, Triều Lộ không khỏi giật mình, đầu tiên là ngỡ ngàng rồi sau đó quay người chạy.
Tiêu Tễ duỗi tay, nhẹ nhàng túm lấy cổ áo nàng, hơi ngạc nhiên hỏi: “Ngươi sợ ta à?”
Triều Lộ có chút hoảng hốt, quay đầu lại nhìn, thấy trên mặt hắn không có gì khác thường, nàng mới dần dần bình tĩnh lại.
Nàng nhớ đến lời Giang Phù Sở từng nói, hắn sẽ xóa bỏ ký ức của Tiêu Tễ. Mấy ngày qua, Tiêu Tễ không đến tìm nàng, có vẻ như đã quên hết mọi chuyện.
Nghĩ tới đôi mắt đỏ ngầu của hắn ngày đó, Triều Lộ vẫn còn cảm thấy sợ hãi. Nay hắn không đề cập gì đến, nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, lắp bắp nói: “Tiêu sư huynh, chào huynh. Ta... ta chỉ là tới xem hoa thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT