Tầm mắt dần trở nên rõ ràng, Triều Lộ trông thấy trước mặt là một cây quế lớn sừng sững.
Đêm ấy nguyệt quang như nước, tựa hồ vừa mới trải qua một trận mưa nhỏ. Trong không khí vương chút ẩm ướt lành lạnh, hương quế theo gió lan tỏa mang theo vài phần thanh đạm mà cũng vương vấn nỗi phiền muộn khó nói thành lời.
Nàng bước lên hai bước, thân thể nhẹ nhàng phiêu dật không vướng bụi trần, cũng không phát ra tiếng động. Nàng vẫn là một u hồn vô hình giữa không trung, không chân thân, đi lại như gió thoảng.
Dưới bóng cây quế trong ánh trăng, một thiếu niên đang ngồi dựa vào thân cây. Trong tay hắn là mấy cọng cỏ đuôi chó, dường như đang thử đan thành vật gì nhưng lần nào cũng thất bại, nét mặt bởi vậy lộ rõ vẻ buồn bực không vui.
Triều Lộ lặng lẽ bay tới trước mặt hắn, thấy trên hàng mi ướt đẫm của thiếu niên là một đôi mắt nhàn nhạt, xa cách mà mông lung.
Nàng lại gặp được hắn trong mộng.
Giang Phù Sở vẫn chưa búi tóc, khoác trên người là trường bào viền hồng thêu hoa của Đào Nguyên Phong, ống tay áo trắng tinh có phần hơi dài, nơi khuỷu tay chồng lên thành nếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT