Đệ tử bình thường nếu muốn bái kiến Phong chủ, đều phải theo đúng quy củ: hoặc trình bái thiếp từ cửa chính, hoặc có tiên tôn cấp thủ lệnh. Mà Phong chủ Đào Nguyên Phong hiện đang bế quan, bình thường vốn đã ít người qua lại, nếu nàng tùy tiện để tên mình xuất hiện trong danh sách bái thiếp, chỉ e sẽ lập tức bị người chú ý.
Khi ấy, nàng biết nói sao đây? Không thể thẳng thừng khai: “Ta là tới tìm sư huynh.”
...Tuy sự thật đích xác là vậy, nhưng nói ra thì thật không tốt chút nào.
Triều Lộ vừa nghĩ lan man, vừa men theo hướng mặt trời, đi thẳng về phía đông sườn núi.
Trận pháp thì kệ trận pháp, nàng tin tưởng hào quang nữ chính đời trước của mình vẫn còn, thế nào cũng có thể trực tiếp tìm được nam chính.
Ánh nắng giữa đông tuy chói chang, nhưng qua một tầng sương sớm mỏng cùng kết giới của Hạc Minh sơn, rọi trên người lại chỉ thấy ấm áp. Nàng một đường xuyên qua bụi hoa, phất lá lướt cỏ, bất tri bất giác đã đi được một đoạn dài.
Rừng hoa đào bỗng nổi gió.
Là kiếm khí.
Triều Lộ mũi chân điểm nhẹ, hướng sâu trong rừng đi tới - liền bị một đạo bạch quang sắc bén làm chói đến nheo mắt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT