Tô Văn Khanh chạy cả một đường đuổi theo, nhưng Từ Tâm Mai là một đứa nhỏ hay nhảy nhót, thân thể so với con ma ốm như nàng thì tốt hơn nhiều.
Đuổi theo không bao lâu đã không nhìn thấy bóng dáng Từ Tâm Mai đâu nữa, thay vào đó bởi vì choáng váng hoa mắt không nhìn rõ phía trước, đâm thẳng vào lồng ngực một người đang đi theo hướng ngược lại.
Từ Tử Việt lập tức đỡ được Tô Văn Khanh đang vội vã, gương mặt tinh xảo khẽ nhăn lại: “Chạy cái gì?”
Tô Văn Khanh túm lấy cánh tay người nọ, sau khi phản ứng được là ai mới vội vàng ngẩng đầu: “Biểu ca, huynh tỉnh rượu rồi?”
Chân mày Từ Tử Việt còn không động lấy một cái, đỡ nàng đứng đàng hoàng lại: “Cái gì gọi là tỉnh rượu rồi.”
“Hôm qua huynh say rượu, ngồi ở hành lang dài trong hậu viện, ngắm sao trên trời, còn không cho muội đi!”
Vẻ mặt Tô Văn Khanh không thể tin nổi, trừng mắt với người nọ, uống rượu say cũng thôi đi, vậy mà còn không có cả ký ức?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play