Đôi lông mày thanh tú của Từ Tâm Mai khẽ nhíu lại: “Không được không được, di nương nói muội ăn quá nhiều, về sau phải cố gắng ăn ít đi.”
Tô Văn Khanh bất đắc dĩ, Liễu di nương đại khái có chút ngốc: “Hiện tại muội mới bao nhiêu tuổi, không ăn uống đầy đủ sẽ không thể cao lên đâu, lại giống như di nương của muội.”
Liễu di nương trưởng thành tinh tế nhỏ xinh, chính là không có dáng người thon dài yểu điệu như Nhị nhu nhân vậy.
Nàng ấy nghĩ lại thì cảm thấy Tô Văn Khanh nói cũng đúng: “Có đạo lý, nhưng mà, gầy thành bộ dáng như tỷ thì chắc chắn khó coi.”
Tô Văn Khanh nhất thời câm nín, nhét thạch lựu vào tay nàng ấy: “Ăn của muội đi.”
Ăn đến khi cả bàn đầy vỏ trái cây, Từ Tâm Mai cũng không tỏ vẻ khó chịu, lại kể lể với nàng gần đây đã làm những gì.
“Gần đây, di nương mỗi ngày đều nhìn chằm chằm muội thêu hoa, buổi sáng giờ Thìn ngồi vào ghế, cứ vậy thêu đến trưa, buổi chiều vẫn phải thêu tiếp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT