“Vâng?” Tô Văn Khanh nghe vậy thì quay đầu nhìn y.
Từ Tử Tuấn vốn dĩ đã khẩn trương, lúc này bắt gặp ánh mắt của Tô Văn Khanh nhìn mình thì càng thêm thẹn thùng, câu nói muốn mời nàng đến nhà chơi lại bị đổi thành: “Thi đỗ rồi ta lại tặng cho muội một bộ trang sức nhé!”
Tô Văn Khanh buồn cười, vị biểu ca này thật quá e thẹn, lần trước nhìn thấy nàng một cái mặt lập tức đỏ lên, hiện tại vẫn cứ cúi đầu không dám nhìn nàng, chẳng lẽ trước đây chưa từng gặp gỡ khuê tú nào khác sao?
“Nếu như biểu ca thi đỗ, tất nhiên phải là muội muội chúc mừng biểu ca chứ, làm gì có đạo lý để biểu ca bỏ tiền.”
Từ Tử Tuấn thẹn thùng nở nụ cười, biểu muội quả nhiên thật là tốt, lớn lên đã xinh đẹp như vậy rồi, nói chuyện lại càng ôn nhu, phóng khoáng còn uyển chuyển.
Hắn chỉ cần chờ thêm chút nữa thôi, chờ sau kỳ thi này đỗ đạt rồi, lập tức sẽ tới nói chuyện rõ ràng với biểu muội!
Từ Tâm Duyệt một đường tìm kiếm bóng dáng của Từ Tử Tuấn mà tới được đây, xa xa đã thấy Tô Văn Khanh và Từ Tử Tuấn đang đứng chung một chỗ trò chuyện, nàng ta lập tức luống cuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play